Ngay trước kỳ thi đại học, cả khối 12 rối rít tìm cách xả stress.
Có người đi chơi. Có người cày game.
Còn Hướng Địch? Cô chọn cách… yy crush của mình.
Vâng, là “yy” theo nghĩa bạn đang nghĩ đấy.
Đối tượng không ai khác chính là: Bách Giang Hãn – học bá lạnh lùng, số 1 toàn khối, đẹp trai mặt lạnh, là “bạch nguyệt quang” của cả trường.
Từ ngày bắt đầu “giải tỏa tâm lý” theo phong cách… ảo tưởng hoang đường, thành tích của Hướng Địch lên vèo vèo.
Cô vui vẻ không biết rằng:
Crush của cô, người có khả năng đọc được suy nghĩ, mỗi tối đều mất ngủ vì mấy “kịch bản trong đầu” của cô.
Kết quả? Bách Giang Hãn bắt đầu… tụt hạng.
Cho đến một ngày, anh buông bút, đi thẳng tới bàn Hướng Địch, lạnh lùng nói:
“Chúng ta cần nói chuyện.”
Cô gái nhỏ ngây thơ, ánh mắt long lanh:
“Ơ… nói gì ạ? Thầy/cô thấy thì lại tưởng mình yêu sớm mất…”
Yêu sớm?
Bách Giang Hãn: Cô còn dám nói yêu sớm? Trong đầu cô, tôi đã… khóc vì mệt mấy lần rồi đấy!
Nhưng càng tiếp xúc, anh càng phát hiện ra—
Cô ấy không chỉ là một “thánh yy”, mà còn là một “nhà tiên tri” chính hiệu.
Còn anh, một đóa hoa cao lãnh tưởng không thể hái—
Lại bị một chiếc bánh ngọt mang tên Hướng Địch cắn gọn.
⸻
🌸 Tagline:
Một học bá lạnh lùng nhưng nội tâm sóng gió × một nữ sinh ngây thơ mặt ngoài – não trong hoang đường.
Crush của bạn đọc được suy nghĩ bạn? Không sao. Vấn đề là bạn… đang tưởng tượng anh ấy làm mấy chuyện rất không hợp pháp.
⸻
📌 Cảnh báo trước khi nhảy hố:
• Truyện có yếu tố nhạy cảm, hài hước + chút “đen tối”, nhưng không tục.
• Nam chính biết đọc tâm – nên đừng hy vọng giấu gì được.
• Nữ chính tuy “vàng tâm đen não” nhưng rất đáng yêu, không ngốc.
• Có châm biếm, có “bẩn”, nhưng cũng có rất nhiều ngọt.
• 18+ về mặt nhận thức, nhưng không yêu sớm – chỉ yêu trong đầu.