Sau Khi Xuyên Ngược, Ta Biến Thành Khôi Lỗi Đại Sư
Đang tải chương...
Nghiêm Cận Sưởng – thiên chi kiêu tử, tâm cao khí ngạo – lại bị chính những kẻ hắn tin tưởng nhất đâm sau lưng. Khi bị ép đến đường cùng, hắn không ngần ngại kéo cả hai xuống địa ngục. Những tưởng thân tử đạo tiêu, nào ngờ sau vụ nổ tự hủy, hồn phách hắn lại rơi vào U Minh, và ở nơi tận cùng của diệt vọng. . . một cơ hội tái sinh lóe lên.
Một mảnh tàn phiến kỳ dị rơi vào tay, giúp hắn nhìn thấu chân tướng cả cuộc đời mình – thì ra thế giới này chỉ là một quyển tiểu thuyết, mà hắn chẳng qua là "nhân vật chính" bị sắp đặt. Sư tôn từng cận kề sớm tối với hắn – hóa ra là kẻ xuyên thư, đến để mượn vận khí hắn vơ vét tiền tài, thao túng quyền lực. Còn sư đệ luôn ra vẻ trung thành tận tuỵ – lại là ác hồn đoạt xá trọng sinh, chỉ nhằm cướp số mệnh của hắn để nghịch thiên cải mệnh.
Kiếp trước, hắn bị chơi đùa như con cờ. Nhưng kiếp này – hắn sẽ là người đặt luật chơi.
Còn An Thiều – yêu vật cổ tu ngàn năm, theo lời tiên tri của cao nhân, đã chờ đợi thiên mệnh của đời mình giáng thế giữa một trận mưa máu gió tanh. Ngày ấy đến rồi. Vì quá phấn khích, hắn quên mất hóa hình người, liền dùng bản thể lao đến đón. . . và đâm thẳng vào một mỹ nhân lạnh lùng vừa trọng sinh.
Hai người, một kẻ trọng sinh báo thù, một kẻ chờ đợi chân ái, va chạm nảy lửa.
Sau khi vạch trần thân phận, An Thiều ôm chặt lấy Nghiêm đại mỹ nhân lên giường, thỏa lòng mong nhớ. Sáng hôm sau, hắn run rẩy bò ra khỏi chăn. . . lại bị kéo vào lần nữa.
Nghiêm Cận Sưởng (kéo chân): “Thể lực tốt nhỉ? Còn muốn trốn?”
An Thiều: “!!!”
Đang tải chương...
👋 Chào mừng đến với kênh chat cộng đồng!
Cùng chia sẻ và thảo luận về các tác phẩm yêu thích
Hãy luôn giữ tinh thần lịch sự và tôn trọng nhé!