Sư Tôn Luân Hồi Cảm Hóa Nghịch Đồ
Đang tải chương...
Trường Tuệ – một linh vật trời sinh, vốn nên siêu thoát khỏi lục đạo, thong dong bước vào cõi thần linh. Thế nhưng vào ngày độ kiếp hóa hình, nàng lại bị lôi kiếp đánh tan thần trí, rơi vào một thế giới dị loạn, đen tối và tà dị.
Ở nơi đó, nàng gặp một thiếu niên bị phong ấn, tứ chi xiềng xích, đôi mắt sâu thẳm phủ đầy tịch mịch, nhưng khi ngẩng đầu lại nở nụ cười ngây thơ:
“Tỷ tỷ, người có thể cứu ta không?”
Khoảnh khắc nàng đưa tay cứu y, cả vận mệnh nàng đã bước vào một vòng xoáy nghiệt duyên.
Nàng thu nhận y làm đồ đệ, dưỡng dục, dạy đạo – hoàn toàn không biết, chính tay mình đã gieo xuống một mầm tai họa.
Khi Linh Châu Giới diệt vong, nàng mới nhận ra — đứa trẻ ấy không phải người. Y là nghịch đồ bị phong ấn từ thuở hỗn độn, mang bản chất điên cuồng. Vì giữ nàng bên mình, y sẵn sàng thiêu rụi cả thiên đạo.
Muốn cứu thế giới, nàng buộc phải bước vào luân hồi, từng kiếp tìm cách cảm hóa y. Nhưng đời nào cũng vậy — nàng đều rơi vào cạm bẫy tình yêu méo mó, dị dạng, do chính y giăng sẵn.
【Luân hồi – Đời thứ nhất】
Quốc sư tuyệt trí × Đại đệ tử giả kính trọng – thật chiếm hữu
Khi nàng mù lòa, y nhốt nàng vào thâm viện:
“Không ai được thấy người – chỉ ta mà thôi. ”
【Đời thứ hai】
Công chúa ngạo mạn, trăng hoa × Phò mã nhẫn nhịn, ôn nhu đến cực đoan
Nàng đùa bỡn, y nhẫn nhục – cho đến một ngày y phế nàng, giam vào ngục thất:
“Nàng không biết sửa mình, thì để ta sửa giúp. ”
【Đời thứ ba】
Tiểu yêu nghịch ngợm × Đạo sĩ băng lãnh
Nàng hỏi: “Tuyết đỏ là gì?”
Y đáp: “Là máu. . . của những kẻ dám chạm vào nàng. ”
——Ngươi từng thấy tuyết đỏ phủ đầy trời chưa?
Đó là máu, là nước mắt, là một loại tình yêu không lối thoát.
# Nam chính điên cuồng, chiếm hữu bệnh lý – càng yêu càng vặn vẹo
# Không nữ cường, không sảng văn, không đại nữ chủ
# Tình cảm ngược tâm, bóp nghẹt, đắm chìm trong si mê tuyệt vọng
Đang tải chương...
👋 Chào mừng đến với kênh chat cộng đồng!
Cùng chia sẻ và thảo luận về các tác phẩm yêu thích
Hãy luôn giữ tinh thần lịch sự và tôn trọng nhé!